Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Bên bờ sông Seine ta ngồi ta khóc



Bên bờ sông Seine ta ngồi ta khóc
Phạm Duy
Mai Hương


Bên bờ sông Seine ta ngồi ta khóc
Nỗi đớn đau tràn ngập cả kinh thành
Như gió lạnh làm băng giá nẻo đường
Như tuyết phủ vùi chôn nghĩa địa buồn

Bên bờ sông Seine ta ngồi ta nhớ
Tiếng võng đưa đều đặn buổi trưa hè
Tiếng sáo diều chiều xa vắng, vọng về
Trẻ gọi trâu rộn rã bờ đê.

Bên bờ sông Thương ngày xưa phơi phới
Nước chẩy đôi dòng nhưng lòng ta vui
Ta hát say sưa tiếng hát đong đưa
Bên bờ sông Hương tình ta thấp thoáng
Câu hát câu hò ta tặng người thương
Ta hát vang vang tiếng hát quê hương

Bây giờ ta xa dòng sông năm cũ
Như chim lạc tổ như ma lạc mồ
Thương nhớ ơ hờ giọng hát nghìn xưa
Bây giờ tìm đâu cầu tre lắt lẻo


Qua khúc sông đào tới nẻo người yêu
Câu hát trong chiều, giọng hát tìm nhau.

Bên bờ sông Seine ta ngồi ta khóc
Đã thấm sâu khổ nhục kiếp lưu đầy
Ma mất mộ, tìm không thấy cuộc đời
Bên bờ sông Seine ta thành tượng đá
Ta lắng thinh bỏ mặc những nhân tình
Trong hiu quạnh, chờ mong tháng ngày lành
Sưởi hồn ta, đổi kiếp... tái sinh.

Bên Bờ Sông Seine Ta Ngồi Ta Khóc

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

KHÚC TÌNH CA HÀNG HÀNG LỚP LỚP




KHÚC TÌNH CA HÀNG HÀNG LỚP LỚP
Nguyễn văn Đông



Lời 1:
Còn đây giây phút này.
Còn nghe tiếng hát nụ cười xinh tươi,
Còn trông ánh mắt còn cầm tay nhau.
Ngày mai xa cách nhau.
Một người gối chiếc cô phòng,
Còn người góc núi ven rừng chân mây đầu gió.
Còn đây đêm cuối cùng.
Nhìn em muốn nói chuyện người Kinh Kha,
Ngại khơi nước mắt nhạt nhoà môi em.
Người đi giúp núi sông.
Hàng hàng lớp lớp chưa về,
Người người nối tiếp câu thề: “Dành lấy quê hương”.
Hỡi người anh thương chưa tròn thề ước.
Nhưng tình đất nước đâu phải khi cho mình dệt mộng thắm kết uyên ương.
Phương trời anh đi xa xôi vạn lý.
Đêm nằm gối súng chung ánh trăng nhưng đôi đường ly cách trong tình thương.
Và xin em hiểu rằng: “Dù nơi chiến tuyến mịt mờ mưa bay, lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay”.
Đường đi biên giới xa. Lòng này thách với tang bồng, đừng sầu má thắm phai hồng. Buồn lắm em ơi.

Lời 2:
Còn đây giây phút này.
Còn nghe tiếng hát dập dìu bên hoa,
còn trông bóng dáng người mình thương yêu.
Ngày mai xa cách nhau,
Một người góc núi chân đèo,
Còn người gối chiếc cô phòng đêm Đông một bóng.
Còn đây đêm cuối cùng.
Đà ai réo rắc nhạc lòng chia ly,
Sợ khi nước mắt buồn người ra đi.
Đường mây chân núi xa,
Dù ngàn nắng lửa mưa dầu, lòng người nhất quyết không đầu:”Dành lấy mai sau”.
Hỡi người anh thương chưa tròn thề ước.
Nhưng tình đất nước, ôi lớn lao không đành lòng dệt mối thắm riêng tư.
Phương trời anh đi xa xôi vạn lý.
Đêm nằm gối súng, chung ánh trăng cho người này chạnh nhớ thương người kia.
Và xin em hiểu rằng:
“Người đi giúp nước nào màng danh chi, cầu cho đất nước vượt ngàn gian nguy”.
Đời dâng cho núi sông. Lòng này thách với tang bồng, đừng làm má thắm phai hồng buồn lắm em ơi.

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Những bức tranh đầy cảm xúc trên sách cũ


Họa sĩ người Australia Loui Jover tận dụng những trang sách cũ để vẽ ra các bức tranh ấn tượng và khiến người xem bị ám ảnh.


Loui sử dụng bút và mực để vẽ những bức chân dung, phong cảnh đầy cuốn hút trên các trang sách cũ đầy chữ. Anh dùng nhiều trang sách để ghép chúng thành một mặt giấy lớn và vẽ lên đó. Mỗi bức tranh của Loui là một câu chuyện và chất chứa nhiều tâm trạng. Các nhân vật trong trong tranh của Loui đều mang vẻ mặt buồn và u uất.
Loui bắt đầu vẽ kể từ khi anh còn là một đứa trẻ và chưa bao giờ ngừng cầm bút. Mỗi ngày anh đều miệt mài sáng tác và vẽ bất kỳ đâu khi nảy sinh ý tưởng.
Ngắm những bức tranh đầy cảm xúc của Loui:
BÌNH AN
Theo Infonet