Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Đàn bà và sự lựa chọn...


Đàn bà và sự lựa chọn... 

Trên phố nọ vừa mở một “Cửa hàng bán chồng”, nơi chị em phụ nữ có thể chọn mua cho mình một người đàn ông. Ngay lối ra vào cửa hàng có treo một bảng nội quy với nội dung sau đây:

1. Bạn chỉ có thể vào cửa hàng 1 LẦN DUY NHẤT.
2. Cửa hàng có 6 tầng, càng lên cao thì hàng càng chất lượng.
3. Bạn có thể chọn bất cứ người đàn ông nào trên tầng bất kỳ hoặc leo lên tầng cao hơn.
4. Chỉ được phép chọn từ tầng dưới lên, không cho phép leo trở xuống để chọn lại.
Một chị nọ sau khi dừng chân trước tấm biển trước lối vào cửa hàng ...
liền quyết định vào trong để thử vận may.
Sau khi đọc dòng chữ: “Những người đàn ông có công ăn việc làm” trên tấm biển treo trên lối vào tầng 1, chị nọ liền đi thẳng lên tầng 2.

Tấm biển trên lối vào tầng 2 ghi: “Những người đàn ông có công ăn việc làm và yêu trẻ con”.
Chị đi tiếp lên tầng 3.

Tấm biển trên lối vào tầng 3 ghi: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ con và đẹp trai”.
“Ái chà, được đấy!” – Chị nọ nghĩ bụng, nhưng chân vẫn bước lên tầng 4.

Trên lối vào tầng 4, tấm biển đề: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ, đẹp trai vô cùng và biết giúp đỡ việc nhà”.
“Tuyệt vời!” – chị thốt lên. – Thật là khó mà không ‘đổ’!” Nhưng, miệng nói vậy, chân chị vẫn bước lên tầng 5.

Trên lối vào tầng 5 là tấm biển: “Có công ăn việc làm, yêu trẻ, rất đẹp trai, biết giúp đỡ việc nhà và hết sức lãng mạn”.
Chị nọ đã muốn dừng chân trên tầng 5 để chọn cho mình một người chồng lắm rồi, nhưng cuối cùng, chị vẫn vượt qua được chính mình để bước chân lên tầng cuối cùng – tầng 6.

Trên lối vào tầng 6, chị nhìn thấy tấm biển: “Bạn là người khách số
31, 456, 012 của tầng này. Tầng này không có đàn ông, nó chỉ nhằm mục đích chứng minh cho bạn rằng không tài nào làm vừa lòng phụ nữ. Cám ơn bạn đã tới thăm cửa hàng chúng tôi!”

MinhTâm CÓP

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

Trăng Tàn Trên Hè Phố








Trăng Tàn Trên Hè Phố

Phạm Thế Mỹ

Tôi lại gặp anh
Người trai nơi chiến tuyến
Súng trên vai bước lê qua đường phố
Tôi lại gặp anh
Giờ đây nơi quán nhỏ
Tuỗi 30 mà ngỡ như trẻ thơ
Nhớ gì từ ngày anh xa mái trường
Nhớ gì từ ngày anh vui lên đường
Lối gầy về nhà anh hoa phượng thắm
Màu xanh áo người thương
Nắng chiều đẹp quê hương
Hay nhạc buồn đêm sương

Tôi lại gặp anh
Trời đêm nay sáng quá
Ánh trăng như hé tươi sau ngàn lá
Tôi lại gặp anh
Đường khuya vui bước nhỏ
Kể nhau nghe chuyện cũ bao ngày qua
Lối gầy về nhà anh hoa vẫn nở
Kỷ niệm từ ngày xưa chưa xóa mờ
Ánh đèn vàng ngoài ô vẫn còn đó
Bạn anh vẫn còn đây
Sống cuộc đời hôm nay
Với bọn mình đêm nay

Anh sống đời trai giữa núi đồi
Tôi viết bài ca xây đời mới
Bờ tre quê hương
Cây súng anh gìn giữ
Tôi hát vang giữa đời để người vui

Thôi mình chia tay
Cầu mong anh chiến thắng
Ánh trăng khuya sắp tàn trên hè phố
Thôi mình chia tay
Rồi mai đây có về
Quà cho tôi anh nhớ chép bài thơ
Nắng đẹp của bình minh đang hé chờ
Nỗi buồn vui biệt ly chưa xóa mờ
Súng thù từ rừng sâu vẫn còn đó
Đừng lưu luyến gì đây
Thôi bọn mình chia tay

Hãng truyền hình Mỹ CNN ngày 29/08/2012 công bố kết quả điều tra do Viện thăm dò dư luận Gallup tiến hành tại Việt Nam là chỉ số tiêu dùng tại VN tăng đột biến trong 15 ngày giửa quý III năm 2012, điển hình là doanh số ôtô của các hãng Lexus, BMW, Mercedes, VW, Roll Royce...tăng bất thường. Qua mặt cã ... Ả-rập Xê-út lẫn Cô-quét, hơn gần gấp ... mười, tiêu thụ cả năm 2011. Đất thì còn đóng băng, Vi-La và nhà lớn cũng được tiêu thụ mạnh từ bắc chí nam. Dự đoán còn tăng mạnh cho tới hết tháng 09/2012. Đã vậy mua xe thì cứ...mà chạy, không cần đóng thuế trước bạ cũng như xin.....số, thích số nào tự vẽ số đó...3 tây,9 nút gì cũng được, 5 con tám, hay 5 con ....ách cũng okê.Nhà thì chấp ...sổ đỏ sổ hồng, thích số nhà nào ...vẽ số đó !Tất cả vì ....CÔ HỒN THÂN YÊU của chúng ta !

Thơ Nhã Ca












Chuyện Mùa Đông


Thôi nhắc làm chi những chuyện sầu 
Khi lòng chua xót trắng thương đau 
Bao nhiêu miền cũ vời xa ấy 
Buồn lắm tôi nào quên nổi đâu 

Lối ngõ người đi đã cỏ mòn 
Câu nguyền thu đã hẹp không gian 
Hồn nghe vừa dậy mùa vui cũ 
Định nói, lời xem quá ngại ngùng 

Ôi gió may về động dấu chân 
Trời xưa mây vẫn rộng như lòng 
Sân chiều chao nhẹ dăm tờ lá 
Và khói sương về cuộn cánh song 

Lá thư xanh mát hoen màu lệ 
Đôi cánh hoa vàng ép tả tơi 
Bấy nhiêu có đủ cho người nhớ 
Mà thấy lòng như muốn ngậm ngùi 

Đã bảo rằng không kể chuyện sầu 
Dối lòng cho dịu chút thương đau 
Nhưng ngày đông đó tôi còn thấy 
Nên cố quên mà quên được đâu


1972



Nhã Ca tên thật là Trần Thị Thu Vân, sinh năm 1939 tại cố đô Huế. Năm 1960 bà vào Saigon. Tại thủ đô miền Nam tự do này, bà chính thức bước vào con đường làm thơ, viết văn.

Trong 15 năm, tính 30 tháng 4, 1975, bà đã xuất bản 36 tác phẩm. Hai lần được trao giải thưởng Văn Chương Toàn Quốc. Lần thứ nhất, năm 1965 với thi phẩm “Nhã Ca Mới.” Lần thứ hai, 1966, với truyện dài “Ðêm Nghe Tiếng Ðại Bác.”

Trong số 36 tác phẩm xuất bản tại Việt Nam, tác phẩm “Giải Khăn Sô Cho Huế,” viết về biến cố Tết Mậu Thân, 1968 tại Huế, Sau năm 1975 vì tác phẩm nầy khiến bà bị nhà cầm quyền  giam cầm một thời gian. (Riêng nhà thơ Trần Dạ Từ, người bạn đời của bà, bị tù tới 12 năm!)

Ðồng thời, cũng vì tác phẩm này, bà là người nữ duy nhất có tên trong danh sách 10 “biệt kích văn hóa” ác ôn nhất ở miền Nam Việt Nam, cùng với những nhà văn đồng thời khác, như Mai Thảo, Duyên Anh, Chu Tử, Nguyễn Mạnh Côn v.v…

Đến  tháng 9 năm 1989, nhờ sự can thiệp mạnh mẽ của Hội Văn Bút Quốc Tế, phối hợp với Hội Ân Xá Quốc Tế và Thủ Tướng Thụy Ðiển Ingvar Carlsson, cuối cùng, bà cùng toàn thể gia đình được Thủ tướng Thụy Ðiển bảo lãnh qua Thụy Ðiển.

Năm 1992, bà cùng gia đình di chuyển qua Hoa Kỳ, tiểu bang California, thành lập và, điều hành hệ thống Việt Báo Daily News tại quận hạt Orange County.


Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Bài Hương Ca Vô Tận







Bài Hương ca vô tận

Trầm Tử Thiêng 


Hát nữa đi Hương hát điệu nhạc buồn điệu nhạc quê hương.
Hát nữa đi Hương hát lại bài ca tiễn anh lên đường.
Ngày đao binh chưa biết còn bao lâu,
cuộc phân ly may lắm thì qua maụ
Hát nữa đi Hương hát để đợi chờ.

ÐK :

Hương ơị..sao tiếng hát em,
nghe vẫn dạt dào, nghe vẫn ngọt ngàọ
Dù em ca những lời yêu đương,
hay chuyện tình gãy gánh giữa đường.
Dù em ca nỗi buồn quê hương,
hay mưa giăng thác đổ đêm trường.

Hát chuyện vai em tóc xoả bồng mềm dịu ngọt môi em.

Hát mãi nghe Hương cho hồng làn da kẻo đời chóng già.
Ngày xa xưa em vẫn nằm trong nôi,
mẹ ru em câu hát dài buông lơị
Hát để yêu cha ấm lại ngày già.

Hát nữa đi Hương câu nhạc thành nguồn gợi chuyện đau thương.

Hát kể quê hương núi rừng đầy hoa bỗng thành chiến trường.
Ðồng tan hoang nên lúa ngại đơm bông,
thuyền ham đi nên nước còn trông mong.
Khiến cả đêm thâu tiếng em rầu rầụ

ÐK :

Hương ơị..sao tiếng hát em,
nghe vẫn dạt dào, nghe vẫn ngọt ngàọ
Dù em ca những lời yêu đương,
hay chuyện tình gãy gánh giữa đường.
Dù em ca nỗi buồn quê hương,
hay mưa giăng thác đổ đêm trường.

Hát nữa đi Hương, hát đi Hương, hát nữa đi Hương.


Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Đường chiều lá rụng











Đường chiều lá rụng

Phạm Duy


Chiều rơi trên đường vắng có ta rơi giữa chiều.
Hồn ta theo vạt nắng, theo làn gió đìu hiu.
Lá vàng bay ! Lá vàng bay !
Như dĩ vãng gầy, tóc buông dài, bước ra khỏi tình phai

Lá vàng rơi ! Lá vàng rơi !

Như chút hơi người giã ơn đời trên nẻo đường hấp hối

Hoàng hôn mở lối, rừng khô thở khói

Trời như biển chói
Từng chiếc thuyền hồn lướt trôi
Neo đứt một lần cuối thôi
Cho cánh buồm lộng gió vơi, gió đầy

Chiều ôm vòng tay, một bó thuyền say

Thuyền lơ lửng mãi
Từng tiếng xào xạc lá bay
Là tiếng cội già khóc cây
Hay tiếng lòng mình khóc ai,
giờ đây ?

Chiều chưa thôi trìu mến, lá chưa buông chết chìm

Hồn ta như vụt biến, bay vờn trong đời tiên

Lá vàng êm ! Lá vàng êm !

Như mũi kim mềm sẽ khâu liền kín khung cửa tình duyên

Lá vàng khô ! Lá vàng khô !

Như nét môi già đã nhăn chờ lên nẻo đường băng giá

Chiều không chiều nữa, và đêm lần lữa

Chẳng thương chẳng nhớ

Ðể những lệ buồn cánh khô

Rơi rớt từ một cõi mơ
Nghe đất gọi về tiếng ru
hững hờ

Còn rơi rụng nữa, cành khô và lá

Thành ngôi mộ úa
Chờ đến một trận gió mưa
Cho rũa tình già xác xơ
Cho biến thành nhựa sống nuôi
tình thơ...

Chiều tan trên đường tối, có ta như rã rời

Hồn ta như gò mối đang chờ phút đầu thai.

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Mùa mưa lên thăm xứ sương mù

Đi Dalat mùa mưa nha các bạn ?

Đà Lạt trong sương sớm

Nhiều người cho rằng Đà Lạt đẹp nhất vào mùa Đông, khi khắp mọi nẻo đường tràn ngập màu vàng hoa dã quỳ. Nhưng cũng nhiều người thích du lịch Đà Lạt vào mùa mưa, khi ở nhiều thành phố khác, mọi người khổ sở với cái nắng oi nồng mùa hạ; đó cũng là mùa mà học sinh nghỉ học và các đơn vị, cơ quan thường tổ chức những chuyến đi chơi.

Đà Lạt thường vào mùa mưa với những cơn mưa vùi. Đến Đà Lạt vào mùa này, khí hậu mát mẻ, dễ chịu, không lạnh như những ngày đông giá, Tuy vậy, du khách đến từ những vùng duyên hải hay Nam bộ cũng thường chuẩn bị trang phục đủ ấm khi dạo phố đêm hay sáng sớm để ngắm sương mù.

Các chuyến xe xuất phát từ Nha Trang hay Saigon đều đến Đà Lạt vào giữa trưa. Điểm tham quan đầu tiên trong hành trình thường là thác Prenn. Vào mùa mưa, thác Prenn chảy mạnh, nước không trong mà vàng màu phù sa. Bạn có thể gặp mưa khi dừng chân ở Prenn, sẽ khó cho việc chụp ảnh lưu niệm nhưng đó là những giây phút thú vị trong chuyến đi, bởi mưa không nặng hạt mà như những hạt bụi li ti, rỉ rả vừa đủ cho ướt tóc, vừa đủ cho những người yêu nhau gần nhau. Trời cũng khéo chọn là thường một ngày những cơn mưa có khi vào buổi sáng, có lúc vào buổi chiều. Mỗi ngày Đà Lạt thường dành cho du khách một buổi không mưa để rong chơi.

Hồ Xuân Hương sau cơn mưa

Ngay từ cửa ngõ vào Đà Lạt, đã có những “cò khách sạn” chạy xe gắn máy bám theo những đoàn khách mới đến. Nếu là lần đầu đến Đà Lạt, bạn cũng chẳng nên ngại ngùng nhận những tấm danh thiếp từ những người này để chọn nơi nghỉ vừa ý. Mùa mưa, Đà Lạt vẫn đông khách du lịch, nhưng không khó tìm khách sạn. Bạn cũng có thể theo chân “cò” đến phố du khách trên đường Bùi Thị Xuân; giá phòng ở các khách sạn ở đó cũng phải chăng, trung bình từ 250.000 đồng đến 350.000 đồng/ngày cho phòng hai người.

Đi Đà Lạt mùa mưa có cái thú riêng. Nếu đi bằng xe gắn máy, bạn sẽ tận hưởng được cái cảm giác nhìn Đà Lạt đẫm nước và khuất chìm trong sương mù. Dẫu mưa, những khu du lịch vẫn mở cửa đón khách, tất nhiên là khi đi chơi, bạn nhớ mang theo một chiếc áo mưa, để còn tránh những cơn mưa bất chợt.

Mưa, nhưng vườn hoa thành phố vẫn nhộn nhịp khách. Nếu không muốn mua vé vào bên trong, bạn vẫn có thể tận hưởng muôn sắc màu hoa được trang trí khá đẹp trước cổng. Mỗi con đường, mỗi góc phố Đà Lạt đều được phủ hoa. Thường thì hoa xác pháo và các loại hoa có màu đậm được trồng nhiều. Trên con đường Trần Phú có những bồn hoa, đường vòng hồ Xuân Hương cũng có cả một công viên hoa bên sân vận động. Ghế đá được đặt nhiều nơi trong thành phố để du khách nghỉ chân.

Du khách di chuyển bằng xe gắn máy sẽ tận hưởng được cái cảm giác nhìn Đà Lạt đẫm nước và khuất chìm trong sương mù

Trong cơn mưa, bạn có thể vào Thủy Tạ, ngồi nhấm nháp li cà phê nóng, ngắm nhìn hồ Xuân Hương mù đất trời. Vẫn có nhiều người thích chơi xe đạp nước dưới cơn mưa. Có lẽ cảm giác rong chơi trong mưa ở thành phố cao nguyên này là cái thú. Dĩ nhiên là những quán cà phê trên đường Lê Đại Hành, đoạn từ bồn hoa cầu Ông Đạo lên trên khu Hòa Bình là những quán có nét rất riêng của Đà Lạt. Mỗi quán cà phê có cách bố trí khác nhau. Quán có bàn trong nhà, bàn ngoài hàng hiên và có cả các góc nhỏ dành cho đôi lứa tâm tình. Uống cà phê ở các quán nằm trên con dốc cao là cách tận hưởng cái không khí se lạnh và thỏa sức ngắm nhìn xuống con phố ướt. Cũng có thể lang thang theo con phố vào chợ Đà Lạt, nơi luôn đầy ắp du khách.

Mùa mưa là một phần thú vị của du lịch Đà Lạt. Thành phố cao nguyên bốn mùa lạnh ấy như được rửa sạch bụi bặm trên từng lá thông nhọn, mưa làm cho những vạt cỏ ven đường xanh tốt. Ngay cả những quán cà phê bình dân buổi sáng, hai hàng ghế xếp dài hai bên, khách vào sau cứ tự nhiên chen vào ngồi co ro trong cái lạnh. Những cơn mưa buổi sáng ở Đà Lạt cũng có cái thú vị. Nằm ở khách sạn, nhìn qua ô cửa kính, những giọt mưa bay trên phố, những chiếc xe lướt qua trong mưa cũng rất Đà Lạt. Chỉ cần cơn mưa tạnh, lại đi ra đường, lại tìm đến một những nơi mà ai cũng từng nghe quen: hồ Than Thở, thung lũng Tình Yêu, thác Datanla… để ngắm Đà Lạt thác, Đà Lạt hoa, Đà Lạt thông xanh.

Cái thú chơi mưa Đà Lạt trong mùa hạ quả thật là cái thú không thể nào quên được.

MinhTâm CÓP

Đà Lạt Trong Nỗi Nhớ Muộn Màng ca sĩ Thùy Dương

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012

Vó ngựa trên đồi cỏ non











Vó ngựa trên đồi cỏ non

Ngân Giang


Em dấu yêu ơi anh đang quay về sau mười năm xa vắng
Anh sẽ đưa em đưa em đi tìm một giấc mơ đời.
Mười năm lạc loài phải không em
Mười năm hận thù trĩu trong tim
Ta trót vong ân,ta trót vong thân mang tuổi hoa niên làm kiếp lưu đày

Bóng ta ngả trên lưng đồi cỏ non

Gió hiền thoáng vi vu hàng lau xanh
Ngoài kia là đồng thơm hương lúa mới
Bên lũy tre xanh ngả nghiêng hàng dừa
Và đây là dòng sông ta thương mến
Soi bóng chung đôi những ngày ấu thơ.

Anh sẽ đưa em đưa em xa rời vùng mây tăm tối

Anh sẽ đưa em đưa em đi về về lối trăng hiền
Còn ai đợi chờ nữa không em,
Còn ai dặn dò nữa không em.
Thôi hãy theo anh men lối ăn năn,ta thoát cơn mê cùng dắt nhau về.
Còn ai đợi chờ nữa không em,
Còn ai giận hờn nữa không em.
Thôi hãy theo anh men lối ăn năn,ta thoát cơn mê cùng dắt nhau về.


Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

Siêu gọn




Cả đời tôi đeo đuổi một ước mơ, ước mơ về một nơi tôi có thể gọi là nhà mình; nơi tôi ngồi bên cái bàn nhỏ với những ý tưởng lớn, không bị ai quấy rầy; nơi tôi có thể chào đón bao nhiêu người tùy thích, với khung cửa sổ nhỏ mở ra những mối quan hệ rộng. Tôi đã theo đuổi ước mơ về một thế giới nơi tôi có thể an cư bất cứ nơi nào tôi muốn, với cái giường nhỏ cho những giấc mộng to. Cả đời tôi đã đi theo ước mơ đó, và giờ đây, lần đầu tiên, ước mơ đó đi theo tôi, bất cứ nơi nào tôi đi.”
Van Bo Le-Mentzel







Lời thuyết minh của đoạn phim dài một phút về ngôi nhà một mét vuông của Van Bo Le-Mentzel thể hiện một khái niệm di dân về nhà: nhà là bất cứ đâu mà mình có được tự do và riêng tư để ngồi suy nghĩ và nằm mơ mộng. Nó siêu gọn để có thể dịch chuyển bất cứ lúc nào đến bất cứ đâu mà nó được dành cho một mét vuông. Chỉ cần một mét vuông trên mặt đất này thôi. Ước mơ của một con người trốc khỏi cội nguồn sao mà cảm động. Nhưng thực tế là hàng trăm triệu người đang sống trên mặt đất mà không sở hữu được một tấc đất để cắm dùi; đối với họ một thuớc vuông là cả một ước mơ.

Tôi đã từng thấy những cái tương tự như vậy ở Việt Nam. Một xe đẩy bán trái cây dạo của dân ngoại tỉnh kiếm sống ở thành phố, ban ngày là cửa hàng, ban đêm hàng hóa được dồn lại để có vừa đủ chỗ cho một người (có khi kèm cả trẻ em) nằm khoanh tròn trong giấc ngủ say sưa. Mái che bằng nhựa bao bọc được sự riêng tư, và cũng tạo hình một mái nhà che mưa tránh gió. Hồi còn chiến tranh, lúc  tôi mới về ở xóm tản cư, nhà là túp lều lá tạm bợ, nhưng cũng được mười mấy mét vuông cho một gia đình bốn năm người chui ra chui vào. Có nhà chưa tới mười mét vuông, về sau lại dựng vách chia ra, tách làm hai hộ khẩu. Dù vậy vẫn còn lớn hơn cái thùng phuy. Cái thùng phuy rỉ sét đặt nằm ngang,  trời mưa gió cỡ nào người nằm ngủ trong đó cũng không lo dột.  Hồi đó, khi thấy ông già sống trong cái thùng phuy, tôi nhớ gì đâu cái nhà chòi của mình dưới quê, vốn là một cái lu da lươn nứt mẻ, bị bỏ lăn lốc ở góc vườn sầu riêng.
 
“Nếu căn nhà lớn vài trăm thước vuông, người ta có thể ở trong nhà cả ngày. Nhưng người ta không thể ở hoài trong căn nhà  vài mươi thước vuông. Người ta phải ra ngoài, hòa nhập với thiên nhiên, với xã hội, do đó người ta có được cách sống hài hòa, cân bằng. Người ta có thể sống một mình mà không héo mòn trong cô độc.”

Lý Lan



Siêu gọn




Cả đời tôi đeo đuổi một ước mơ, ước mơ về một nơi tôi có thể gọi là nhà mình; nơi tôi ngồi bên cái bàn nhỏ với những ý tưởng lớn, không bị ai quấy rầy; nơi tôi có thể chào đón bao nhiêu người tùy thích, với khung cửa sổ nhỏ mở ra những mối quan hệ rộng. Tôi đã theo đuổi ước mơ về một thế giới nơi tôi có thể an cư bất cứ nơi nào tôi muốn, với cái giường nhỏ cho những giấc mộng to. Cả đời tôi đã đi theo ước mơ đó, và giờ đây, lần đầu tiên, ước mơ đó đi theo tôi, bất cứ nơi nào tôi đi.”
Van Bo Le-Mentzel







Lời thuyết minh của đoạn phim dài một phút về ngôi nhà một mét vuông của Van Bo Le-Mentzel thể hiện một khái niệm di dân về nhà: nhà là bất cứ đâu mà mình có được tự do và riêng tư để ngồi suy nghĩ và nằm mơ mộng. Nó siêu gọn để có thể dịch chuyển bất cứ lúc nào đến bất cứ đâu mà nó được dành cho một mét vuông. Chỉ cần một mét vuông trên mặt đất này thôi. Ước mơ của một con người trốc khỏi cội nguồn sao mà cảm động. Nhưng thực tế là hàng trăm triệu người đang sống trên mặt đất mà không sở hữu được một tấc đất để cắm dùi; đối với họ một thuớc vuông là cả một ước mơ.

Tôi đã từng thấy những cái tương tự như vậy ở Việt Nam. Một xe đẩy bán trái cây dạo của dân ngoại tỉnh kiếm sống ở thành phố, ban ngày là cửa hàng, ban đêm hàng hóa được dồn lại để có vừa đủ chỗ cho một người (có khi kèm cả trẻ em) nằm khoanh tròn trong giấc ngủ say sưa. Mái che bằng nhựa bao bọc được sự riêng tư, và cũng tạo hình một mái nhà che mưa tránh gió. Hồi còn chiến tranh, lúc  tôi mới về ở xóm tản cư, nhà là túp lều lá tạm bợ, nhưng cũng được mười mấy mét vuông cho một gia đình bốn năm người chui ra chui vào. Có nhà chưa tới mười mét vuông, về sau lại dựng vách chia ra, tách làm hai hộ khẩu. Dù vậy vẫn còn lớn hơn cái thùng phuy. Cái thùng phuy rỉ sét đặt nằm ngang,  trời mưa gió cỡ nào người nằm ngủ trong đó cũng không lo dột.  Hồi đó, khi thấy ông già sống trong cái thùng phuy, tôi nhớ gì đâu cái nhà chòi của mình dưới quê, vốn là một cái lu da lươn nứt mẻ, bị bỏ lăn lốc ở góc vườn sầu riêng.
 
“Nếu căn nhà lớn vài trăm thước vuông, người ta có thể ở trong nhà cả ngày. Nhưng người ta không thể ở hoài trong căn nhà  vài mươi thước vuông. Người ta phải ra ngoài, hòa nhập với thiên nhiên, với xã hội, do đó người ta có được cách sống hài hòa, cân bằng. Người ta có thể sống một mình mà không héo mòn trong cô độc.”

Lý Lan



Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

Solitary woman:   Bạn bè ơi, đâu rồi? Sao chưa thấy ai hết vậy? Hô...

Solitary woman:   Bạn bè ơi, đâu rồi? Sao chưa thấy ai hết vậy? Hô...:   Bạn bè ơi, đâu rồi? Sao chưa thấy ai hết vậy? Hôm nay buồn quá ngồi mò vào opéra mà không thành công.... Chán...

Chán như ...má con Dán , hả !?  Hhehehehe MT về nhà nầy còn chán nữa là....
Opera còn ...cà giật, đăng ký còn không cho đăn ký ! Heheeheheheh

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Quand le film est triste














Quand le film est triste
Sylvie Vartan

Quand le film est triste
ça me fait pleurer
ce soir j'ai du travail,
il m'a dit "sors sans moi"
je m'en suis allée toute seule au cinéma
les actualités venaient de commencer
au bras de ma meilleure amie
il est arrivé
ils sont passés tous les deux sans me voir
puis devant moi ils sont venus s'asseoir
j'ai cru mourir
ils se sont embrassés
et juste au beau milieu du dessin animé
moi j'ai pleuré

Quand le film est triste
ça me fait pleurer
Quand le film est triste
ça me fait pleurer
je suis rentrée bien vite à la maison
mes parents voyant mes larmes
m'ont posé des questions
j'ai été obligée de leur mentir
pour leur dire

Quand le film est triste
ça me fait pleurer
Quand le film est triste
ça me fait pleurer

Ne sois pas si bête








Ne sois pas si bête
France Gall

Il est très timide, avec ses copains
Mais avec les filles, il ne craint plus rien
Chaque fois qu'on danse, il nous snob un peu
Et dans ses bras, oui dans ses bras
Il nous tient des propos, comme ça

[Refrain] :
Ne sois pas si bête, bête, bête
Serre-moi plus fort, et plus fort encore
Ne t'en fais pas, ne crains rien de moi
Car tu es encore une petite fille pour moi

Il nous raccompagne, jusqu'à notre porte
Sans nous embrasser, le Diable l'emporte
C'est presqu'une offense, c'est un drôle de jeu
Quand dans ses bras, oui dans ses bras
Il nous tient des propos, comme ça

[Refrain]

Il croyait vraiment qu'il était le plus malin
Mais heureusement, il n'en était rien
Un soir de vacances, qu'il m'accompagnait
Moi je l'ai pris, oui dans mes bras
En lui disant Chéri, crois-moi

[Refrain]

Voyant qu'il était trop bête, bête, bête
Il m'a embrassé
Encore embrassé et depuis c'est lui qui est mené
Mené par le bout du nez

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Une Femme Amoureuse









Une Femme Amoureuse

Paroles: Eddy Marnay / Musique: R. & B. Gibb 1980

Sylvie Vartan


Le temps qui court comme un fou
Aujourd'hui voilà qu'il s'arrête sur nous
Tu me regardes et qui sait si tu me vois
Mais moi je ne vois que toi
Je n'ai plus qu'une question
Tes yeux mes yeux
Et je chante ton nom
Si quelqu'un d'autre venait
Je l'éloignerais et je me défendrais

{Refrain:}
Je suis une femme amoureuse
Et je brûle d'envie de dresser autour de toi
Les murs de ma vie
C'est mon droit de t'aimer
Et de vouloir te garder
Par dessus tout

Hier aujourd'hui demain
Comptent un seul jour quand tu prends ma main
C'est comme un plan fabuleux tracé là-haut
Pour l'amour de nous deux
Qu'on soit ensemble longtemps
Ou séparés par des océans
Si un danger survenait
Je l'éloignerais et je me défendrais

{Refrain:}
Je suis une femme amoureuse
Et je brûle d'envie de dresser autour de toi
Les murs de ma vie
C'est mon droit de t'aimer
Et de vouloir te garder
Par dessus tou

Je suis une femme amoureuse
Et je te parle clair, et tu dois savoir
Ce qu'une femme peut faire
C'est mon droit de t'aimer
Et de vouloir te garder
Je suis une femme amoureuse

Et je brûle d'envie de dresser autour de toi
Les murs de ma vie
C'est mon droit de t'aimer
Et de vouloir te garder
Et de vouloir te garder



Mấy dặm sơn khê







Mấy dặm sơn khê

Nguyễn văn Đông

Hùng Cường


Anh đến thăm,
áo anh mùi thuốc súng
Ngoài mưa khuya lê thê,
qua ngàn chốn sơn khê
Non nước ơi,
hồn thiêng của núi sông
Kết trong lòng thế hệ,
nghìn sau nối nghìn xưa

Bao ước mơ
giữa khung trời phiêu lãng,
Chờ mùa Xuân tươi sáng,
nhưng mùa thắm chưa sang
Anh đến đây, rồi anh như bóng mây,
Chốn phương trời
ấm lạnh hòa chung mái nhà tranh

Anh như ngàn gió, ham ngược xuôi,
theo đường mây.
Tóc tơi bời lộng gió bốn phương ...
Nước non còn đó một tất lòng,
Không mờ xóa cùng năm tháng,
Mấy ai ra đi hẹn...về dệt nốt tơ duyên,

Khoác lên vầng hoa trắng,
Cầm tay nhau đi anh
Tơ trời quá mong manh
Anh hỡi anh,
đường xa vui đấu tranh,
Giữa khung trời gió lộng,
nghìn sau tiếc nghìn xưa .


Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

thằng thái thú thời nay ... made in Vietnam 100% bà con ơi !

Amour défendu






Amour défendu

Hervé Vilard

Mireille Mathieu


Le vent d'octobre
Froissait la rivière
Les plis de ma robe
Frôlaient la bruyère
L'air était si tendre
Que j'ai voulu prendre
Ta main qu'une bague
M'avait défendu.

La seule faute

Restera la mienne
J'ai oublié l'autre
Et j'ai dit "je t'aime"
Les fleurs de la lande
Aux couleurs de l'ombre
Ont tout recouvert
Et mon coeur s'est perdu.

Amour de rêve,

Amour de l'automne,
Quand le jour se lève
C'est l'hiver qui sonne.
On a pris le monde
Pour quelques secondes
Mais on ne vit pas
D'un amour défendu.

Il y avait l'autre,

Il y avait ses larmes
J'ai repris ma faute
J'ai jeté les armes.
Les fleurs de la lande
Aux couleurs de l'ombre
Où l'on s'est aimés
Ne me reverront plus.

Amour de rêve,

Amour de l'automne,
Quand le jour se lève
C'est l'hiver qui sonne.
On a pris le monde
Pour quelques secondes
Mais on ne vit pas
D'un amour défendu.

On a pris le monde

Pour quelques secondes
Mais on ne vit pas
D'un amour défendu
Mais on ne vit pas
D'un amour défendu.


Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Je Ne T'aime Plus







Je ne t'aime plus

Daniel Bevilacqua
Christophe



Je ne t'aime plus, non, non, je ne t'aime plus
Oui, j'ai dit oui, mais laisse-moi un peu tranquille
Tu as cherché, tu vas trouver.
Oui, j'avais dit oui

Le jour de notre mariage
Oh ! que nous étions heureux
Tu n'es plus sage comme l'image
Que j'ai posé devant mes yeux

Je revois la petite chambre
De notre première nuit
Je t'ai dit doucement je....
Mais non, non je ne t'aime plus

Non, non, non, non ne me fais pas la guerre
Tu n'es vraiment plus rien pour moi
Ecoute je suis sincère
Il faut s'en tenir là !
Je ne t'aime plus, non, non je ne t'aime plus
Je ne t'aime plus, non, non je ne t'aime plus
Je ne t'aime plus...

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

Những tuyệt tác điêu khắc từ đá quý xứ Chung-qua.


Những tuyệt tác điêu khắc từ đá quý xứ Chung-qua.

Bộ sưu tập ảnh nghệ thuật điêu khắc trên đá quý của các nghệ sỹ Trung Cộng . Theo tìm hiểu thì đây là loại đá Huyết Thạch (Bloodstone ) có nhiều ở đất nước rộng lớn này. Ở đây, chỉ tập trung  các tác phẩm nghệ thuật. Còn về thông tin loại đá quý này hy vọng mọi người có thể góp ý về nguồn gốc xuất xứ cũng như tên gọi .