Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Tháng 11,Thơ Mưa







Tháng 11,Thơ Mưa



Người tóc thả vai ngoan
Bước qua chiều, mưa nhỏ
Cùng tận chốn tang thương
Ta nghe ngàn phiến gió
Đè nặng bóng thê lương
Xuống từng hơi thở khó

Người tóc thả vai ngoan
Dịu hiền trong mưa nhỏ
Chớn chớ đời nghiệt oan
Ta mời ta viếng mộ

Ta mời ta viếng mộ
Lìa thảm cảnh dương gian

Chúa Phật còn lui chân
Trước bạo quyền chế độ
Huống hồ chút hư danh
Nguyễn Tất Nhiên thống khổ

Ôi chữ nghĩa văn chương
Bất lực, càng bất lực

Phải sống nơi địa ngục
Mới hiểu thấu thân ta

Đôi mắt người ngây thơ
Không hề vương vấn tội
Có chở tình ta theo
Tới cõi nào diệu vợi ?

Lửa đời ta đã lụn
Đang hấp hối tro tàn

(Biên Hoà, 06/11/1975)



Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Ngựa Hồng

Thương nhớ những con ngựa Hồng sau ... ngày oan trái.
MinhTâm








Ngựa Hồng

Phạm Duy

Ngựa Hồng xưa kia cùng bậc chinh nhân
Bách chiến nơi sa trường đời
Ngựa Hồng hôm nay cột vào yên cương
Cong lưng kéo chiếc xe thôi
Ðường đời quanh co chật chội
Bui bờ quanh năm lầy lội
Cỏ hèn đã úa từng cội
Ngựa Hồng đi quanh thành cổ tan hoang
Ði quanh miếu cũ rêu phong.
Ngựa Hồng khiêng bao nặng nề trên lưng
Vó bước phong sương ngập ngừng
Ngựa Hồng long đong, trụi bờm, se lông
Cong lưng, vó bước mông lung
Từng ngọn roi đau tàn bạo
Từng gò dây cương nghẹn ngào
Một hàm thiếc khoá miệng vào
Cuộc đời lao đao của kẻ vong thân
Khiêng voi, cõng rắn trên lưng.

Ngựa Hồng xưa kia oai phong tuấn mã

Ði trong vinh quang sa trường dấn thân
Bờm ngựa tung bay trong cơn gió sớm
Ðuôi cong vung lên trong chiều khói lam
Ngựa dù hôm nay đeo yên gấm vóc
Hay đưa xe loan cũng là kiếp nô
Kiệu vàng trên lưng, nhưng đôi mắt đã che ngang
Bơ vơ trên đường nhấp nhộ

Ngựa Hồng xưa kia cùng bậc chinh nhân

Bách chiến nơi sa trường đời
Ngựa Hồng hôm nay cột vào yên cương
Cong lưng kéo chiếc xe thôi
Ðường đời quanh co chật chội
Bụi bờ quanh năm lầy lội
Cỏ hèn đã úa từng cội
Ngựa Hồng đi quanh thành cổ tan hoang
Ði quanh miếu cũ rêu phong.
Ngựa Hồng đi trong buổi chiều trăm năm
Bỗng thấy xa xăm Ngựa Rừng
Ngựa Thần không yên, Ngựa Hùng không cương
Oai linh cất vó trong sương
Ðộng lòng thương cho đồng loại
Ngựa Rừng phi qua ngọn đồi
Nồng nàn hí tiếng mời gọi
Ngựa Hồng ơi ! Tung xiềng để ra đi
Thênh thang khắp cõi tang thương.

Ngựa Hồng quay lưng đưa chân đá vỡ yên cương

Thong dong lên đường thoát thân
Cỏ nội xanh tươi thơm tho đón gió
Sương rơi trên muôn hoa ngàn ngát hương
Ngựa Hồng không ai che đôi mắt nữa
Trông ra hai bên con đường rất xa
Ngựa Hồng vươn lên phi qua lỗ bé trôn kim
Thong dong đi vào cõi không !



Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Giọt nước mắt cho quê hương








Giọt nước mắt cho quê hương
TCS

Giọt nước mắt thương con, con ngủ me mừng
Giọt nước mắt thương sông, ấp ủ rêu rong
Giọt nước mắt thương đất, đất cằn cỗi bao năm
Giọt nước mắt thương dân, dân mình phận long đong

Giọt nước mắt thương mây, mây ngủ trên ngàn
Giọt nước mắt thương cây, cây ngả trên non
Giọt nước mắt thương anh, khô giòng máu châu thân
Giọt nước mắt quê hương, ôi còn chảy miên man.

Ôi! giòng nước mắt chảy hoài
Giòng nước mắt đời đời
Giọt nước mắt thương ai

Ôi giòng nước mắt trong tim
Chảy lai láng vào hồn
Nửa đêm gọi đến mình

Giọt nước mắt thương chim, chim bỏ xa rừng
Giọt nước mắt thương đêm, đêm đẩy xe tang
Giọt nước mắt thương em, trên vận nước điêu linh
Giọt nước mắt không tên, xin để lại quê hương


Mặt Trời Đen















Mặt Trời Đen

Nguyễn Trung Cang & Lê Hựu Hà


Mặt trời đen, quá đen, đen như đời ta 
Đời hằng mong thoát đi, đi thay khung trời xa 
Cuộc đời như chó hoang lang thang về đêm. 
Cuộc tình không mấy khi nghe câu dịu êm. 

Mặt trời không muốn sáng soi cho ta thấy 
nắng lên trong đêm dài, cho đời ta ấm áp. 

Nụ cười ta đánh rơi mất khi còn thơ, 
Chỉ còn hiu hắt trên đôi môi hững hờ. 

Từng niềm tin vỡ tan, bước xa mộng mơ. 
Mặt trời đen vẫn xua bóng đêm nhẩn nhơ 

Nụ cười chưa vang tiếng sao như nước mắt 
thấm lên đôi vai gầy. Ôi! buồn đau biết mấy. 

Đời buồn ta mong quên hết, ta mong quên hết. 
Vứt đi bao âu sầu mong tìm nơi nương náu. 

Sao ta vẫn thấy mặt trời đen, đen như mực. 
Mat trời đen, đen như đêm ma quái. Ah ha ha ha.. 

Sao ta vẫn thấy mặt trời đen, đen như mực. 
Mặt trời đen, đen như đêm ma quái. Ah ha ha ha..


Noir c'est noir







Noir c'est noir


Noir c’est noir
Il n’y a plus d’espoir
Oui gris c’est gris
Et c’est fini, oh, oh, oh, oh
Ça me rend fou j’ai cru à ton amour
Et je perds tout
Je suis dans le noir
J’ai du mal à croire
Au gris de l’ennui
Et je te crie, oh, oh, oh, oh
Je ferai tout pour sauver notre amour
Tout jusqu’au bout

Si un mot peut tout changer je le trouverai
Il ne faut plus en douter, il faut essayer
Noir c’est noir
Il n’est jamais trop tard
Pour moi du gris j’n’en veux plus dans ma vie, oh, oh
Ça me rend fou de perdre ton amour
Je te l’avoue

Maintenant pour le sauver à tout je suis prêt
A l’instant de la vérité pourquoi en douter?
Noir c’est noir
Il me reste l’espoir
Oui gris c’est gris je n’veux plus d’ennuis, oh, oh
Ça vaut le coup de sauver notre amour
Rien que pour nous
De sauver notre amour
Rien que pour nous.


Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Adieu Monsieur le Professeur










Adieu Monsieur le Professeu

Hugues Aufray

Les enfants font une farandole
Et le vieux maitre est tout ému
Demain, il va quitter sa chère école
Sur cette estrade, il ne montera plus

Refrain :

Adieu, Monsieur le Professieur
On ne vous oubliera jamais
Et tout au fond de notre coeur
Ces mots sont écrits à la craie
Nous vous offrons ces quelques fleures
Pour vous dire combien on vous aimait
On ne vous oubliera jamais
Adieu, Monsieur le Professeur

Une larme est tombée sur sa main

Dans la classe, il s'est assis
Il en a vu défiler des gamins
Qu'il a aimés tout au long de sa vie

Refrain :


Des beaux prix sont remis aux élèves

Tous les discours sont terminés
Sous le préau, l'assistance se lève
Une dernière fois, les enfants vont chanter

Refrain :


De beaux prix sont remis aux élèves
Tous les discours sont terminés
Sous le préau,l'assistance se lève
Une dernière fois,les enfants vont chanter.


Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Để ảnh lên Picasa











Để dành ảnh lên Picasa

Từ khi ông ... Bàn Cổ chế ra cái máy tính (PC) và Laptop, rồi lại bào chế thêm cái máy chụp  hình Kỹ thuật số , thì ai cũng cất ảnh kỹ thuật số trong máy tính hay Laptop.

Em nào thủ kỷ thì cóp vô USB hay thẻ nhớ để lo ... hậu sự về sau !

Nhưng có một điều cay đắng là PC hay Laptop nào mà không có lúc ... õng ẹo hay đổ bịnh, khi đó thì mọi thứ ...dấu trong đó đa phần là đi đời nhà ma, hay hên lắm thì tụi sửa máy tính phục hồi mãi mới lấy ra được.( dĩ nhiên là có phí lấy dữ liệu trong máy ra )


Hôm nay MT bày cho mấy bạn ... sử dụng máy tính & Laptop trình độ...vở lòng như MT có cách để hình lưu trữ tiện dụng và an toàn, không cần phải cóp vô thẻ nhớ hay USB làm chi , mà vẫn là chổ an toàn.


Bạn nào trình độ cao thì cứ việc...trề môi, cười ruồi ! Heheeheh


Hiện nay có rất nhiều web hỗ trợ tải ảnh và sẻ chia trên mạng internet, nhưng theo MT biết thì trang web Picasa của Google+  là web sử dụng đơn giản và tiện ích nhất.


1/ Truy cập vào trang chủ Google

2/ Đăng nhập với tài khoản Gmail của bạn, nếu chưa có thì ... làm cho có ( dễ hơn ... ăn kẹo kéo )


3/ Xong phần tài khoảng Gờ-meo thì khai tiếp cái Google+ ( nên dùng chung tên ở meo và cùng password cho mình dễ nhớ ) Chọn vào Picasa và cứ thế.... "Tải lên" để chọn hình ảnh từ máy tính của bạn vào (để ý đuôi ảnh hỗ trợ tốt nhất là jpg, gif . Nói vậy thôi chứ các đuôi của máy chụp hình số, giờ là mặc định mấy định dạng nầy )


Vậy là bạn vừa có 1 kho lưu trữ ảnh và có thể sẻ chia thông tin với bạn bè rất hữu ích

Và cũng không sợ mất, vì nó nằm trong ... nhà thằng Google, có mất thì ...cào nhà nó lên ! Hhihhihi

MinhTâm


Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

Hồi đó là ... xóm nhà mình




Nhiều lần tự nhủ không bao giờ về lại nhà cũ vì chỉ thêm buồn và nhớ một thời khốn khó năm nào...
Sau vài chục năm thì con bạn nài quá nên mình cũng xuôi lòng....
Xóm cũ giờ cũng có người mới lại ở, người cũ cũng còn nhiều và tất cả có một điểm chung là... ai cũng tạm cho là giàu , theo đánh giá của mt, nhưng tụi nó nói là... CHƯA GIÀU ! Heheheh Lòng ... tham con người không bao giờ có...túi !
Hoa trong vườn nhà mình giờ là của người ta nhưng bỏ hoang là cây tự mọc ( chỉ trừ cây Mận là mt trồng năm xưa)
Cây cỏ còn như thế thì người ta thì dù hoàn cảnh thế nào, thì cũng phải tự vươn lên và rồi cũng có một chổ đàng hoàn dưới ánh mặt trời.

Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2012

Thuyền viễn xứ







Thuyền viễn xứ

Huyền Chi

Ra khơi sương khói một chiều
Thùy dương rũ bến tiêu điều ven sông
Lơ thơ rớt nhẹ men lòng
Mây trời pha ráng lụa hồng giăng ngang
Có thuyền viễn xứ Đà Giang
Một lần dạt bến qua ngàn lau thưa
Hò ơi! Câu hát ngàn xưa
Ngân lên trong một chiều mưa xứ người
Đường về cố lý xa xôi
Nhịp sầu lỡ bước, tiếng đời hoang mang
Sau mùa mưa gió phũ phàng
Bến sông quay lại, hướng làng nẻo xa
Lệ nhòa như nước sông Đà
Mái đầu sương tuyết lòng già mong con
Chiều nay trời nhẹ xuống hồn
Bao nhiêu sương khói chập chờn lên khơi
Hai bờ sông cách biệt rồi
Tần Yên đã nổi bốn trời đao binh
Ngàn câu hát buổi quân hành
Dặm trường vó ngựa đăng trình nẻo xưa
Biết bao thương nhớ cho vừa
Gửi về phương ấy mịt mờ quê hương
Chiều nay trên bến muôn phương
Có thuyền viễn xứ lên đường... lại đi...

























Nhà thơ Huyền Chi năm 18 tuổi


Huyền Chi là bút danh của Hồ Thị Ngọc Bút , sinh năm 1934 tại Từ Sơn (Bắc Ninh), theo gia đình vào Nam từ trước năm 1954. Lúc mới vào Nam (1948-1949), cô ở với chị gái tại Đà Lạt, sau đó về Sài Gòn (1950) vừa đi học vừa phụ mẹ trông nom sạp vải ở chợ Bến Thành. Bài thơ Thuyền viễn xứ là một trong 22 bài thơ nằm trong tập thơ Cởi mở của Huyền Chi xuất bản năm 1952, trong thời gian cô sinh hoạt với một nhóm văn nghệ sĩ trẻ và làm thư ký tòa soạn chuyên trách mục thơ cho Tạp chí Phụ Nữ của bà Nguyễn Thị Lan Phương.

Huyền Chi lập gia đình với giáo sư Trần Phụng Tường vào năm 1954, và theo chồng ra Phan Thiết, nơi ông đang dạy Pháp văn ở Trường trung học Phan Bội Châu. Ở đây bà mở hiệu sách Bút Hoa và dạy Anh văn.

Nguyễn Phước Thị Liên, một cựu học sinh của Trường trung học Phan Bội Châu, đã “vẽ lại” chân dung của Huyền Chi như sau: “Huyền Chi là một phụ nữ đẹp, tài sắc vẹn toàn. Cô có nước da trắng khỏe, dáng người cao, gương mặt tươi, miệng cười hiền hậu dễ mến, tà áo dài màu thiên thanh đài các trong những chiều lộng gió, khi thầy cô sánh vai giữa thành phố Phan Thiết, đã làm xao xuyến bao tâm hồn nữ sinh lúc bấy giờ...” (Kiến Thức Ngày Nay số 768 tháng 12.2011).

Sau 1975, gia đình bà Huyền Chi chuyển vào Sài Gòn. Bà hiện vẫn còn sống tại đây, còn chồng bà - ông Trần Phụng Tường mất năm 2010. Trong 7 người con của hai ông bà có 4 người hiện ở Việt Nam, 3 người ở nước ngoài. Chắc chắn những người con ở xa quê này cũng sẽ có tâm trạng như mẹ của mình vào hơn nửa thế kỷ trước, khi: “Chiều nay gửi tới quê xưa. Biết là bao thương nhớ cho vừa. Trời cao chìm rơi xuống đời. Biết là bao sầu trên xứ người. Mịt mờ sương khói lên hương. Lũ thùy dương rủ bóng ven sông. Chiều nay trên bến muôn phương. Có thuyền viễn xứ nhổ neo lên đường...”

Thế nhưng, nhiều người chỉ biết Thuyền viễn xứ là của Phạm Duy chứ chẳng mấy ai để ý rằng đây là một ca khúc phổ nhạc, dù trên bìa bản nhạc (thời đó, từ đầu thập niên 1940 cho đến 1954 trong toàn quốc, cả Cao Miên, và từ 1954 đến 1975 ở miền Nam, những bản nhạc được xuất bản dưới hình thức in rời bằng giấy cứng khổ lớn in 2 mặt, gấp lại ở giữa), Thuyền viễn xứ được cả hai nhà xuất bản Tinh Hoa và Á Châu ấn hành đều ghi rõ: nhạc: Phạm Duy, thơ: Huyền Chi.

Hà Đình Nguyên




Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

Chỉ là giấc mơ qua









Chỉ là giấc mơ qua

lời Việt Trường Kỳ
nguyên tác Yellow Bird
tác giả Chris Isaak


...Như làn mây, tình yêu thôi, giờ đây lững lờ
Như làn gió, tình yêu thôi, giờ đây hững hờ.
Rồi một lần xa cách là một đời than trách
Rồi cuộc tình bay mất và một người đi khuất
Tình chỉ còn cay đắng để chỉ còn xa vắng
Để chỉ còn nắng vương cuối đường.

Thương người thương, ngàn xưa ơi, ngàn sau nét cười
Vương sầu vương, đường xưa nay giờ đâu bóng người.
Tình nhiệm màu tan vỡ lòng chỉ còn nhung nhớ
Giờ một mình quên lãng lạnh lùng theo năm tháng
Dù một lần em đã mềm lòng như chiếc lá
Là một lần xóa mối duyên đầu.

Em nhớ ngày, anh đón em góc trường
E ấp, thẹn thùng, vấn vương
Em nhớ ngày, anh đón em cuối đường
Dù đường loan vết nắng nắng vẫn lung linh màu.

Thôi giờ đây, còn đâu ngọt ngào đôi má hồng
Thôi giờ đây, tìm đâu đây mùi hương ngất ngây.
Ngày tàn dần như khói chiều buồn dần muôn lối
Một mình lang thang tới miền cỏ hoang nắng chói
Ngày nào ta chung lối nhẹ nhàng đan tóc rối
Chỉ còn là giấc mơ qua rồi



Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Coupable







Coupable

Jean Francois Michael



Pour avoir été un jour le premier
A te caresser, jusqu'à te brûler
Pour avoir osé au creux de mes bras
Faire naître la femme qui dormait en toi
Je me sens coupable de t'avoir oubliée

Coupable, coupable
Coupable d'être aimé
Coupable, coupable
Coupable à jamais
Coupable du crime
D'être dans ta vie
Une ombre entre toi et lui
Coupable, coupable
Coupable d'être aimé

Pour t'avoir longtemps, longtemps fait l'amour
Que tu ne le fais plus sans y penser
Pour être à jamais le seul souvenir
Dont nul ne pourra plus jamais te guérir
Oui je suis coupable de t'avoir oubliée

Coupable, coupable
Coupable d'être aimé
Coupable, coupable
Coupable à jamais
Coupable du crime
D'être dans ta vie
Une ombre entre toi et lui
Coupable, coupable
Coupable à vie !


Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Cherie je t'aime ( Mustapha )


Đây là một bài hát mà MT biết hát trước khi biết chử và đi học ... mẫu giáo
Có thể nhiều bạn cũng còn nhớ và biết hát :
" Cắc chú ba tàu thằng nào cũng như thằng đó, thằng nào dơ dáy đá cha nó đi dìa tàu..."





Cherie je t'aime ( Mustapha )
Bob Azzam

 

Chérie je t'aime chérie je t'adore
Como la salsa de pomodoro
Chérie je t'aime chérie je t'adore
Como la salsa de pomodoro

Y a Mustapha, y a Mustapha

Anavaé badia Mustapha
Ça va chérim faila attaarim
Éronquérim matché éma hatchim

Thala aya Mustapha yaémil quélam

Hénéal quamé bémane avénéal quélam
Where my live oh guest oh guest, yes my love
Oh guest oh guest
Where my live oh guest oh guest, yes my love
Oh guest oh guest

Chérie je t'aime chérie je t'adore

Como la salsa de pomodoro
Chérie je t'aime chérie je t'adore
Como la salsa de pomodoro

Un jour j'étais en pleine été

En pyjama je me promenais
a que lasagne iarà pigeu ne sais (?)
Où tu habites je me suis trouvé

Chérie je t'aime chérie je t'adore

Como la salsa de pomodoro
Chérie je t'aime chérie je t'adore
Como la salsa de pomodoro

Quand je t'ai vu sur le balcon

Tu m'as dit monte et ne fait pas d'façon
Tout de suite chez toi je suis monté
Avec ta mère et tes petits frères tu y étais
ayaya

Chérie je t'aime chérie je t'adore

Como la salsa de pomodoro
Chérie je t'aime chérie je t'adore
Como la salsa de pomodoro

Tu m'as allumé avec une allumette

Et tu m'as fait perdre la à tête
Tu m'as allumé avec une allumette
Et tu m'as fait perdre la à tête

Chéri je t'aime chéri je t'adore

Como la salsa de pomodoro
Chéri je t'aime chéri je t'adore
Como la salsa de pomodoro

Y a Mustapha, y a Mustapha

Anavaé badia Mustapha
Ça va chérim faila atha harim
Éronquérim matché éma hatchim

Y a Mustapha, y a Mustapha...



Aline







Aline

Daniel Georges & Jacq Bevilacqua

J'avais dessiné sur le sable
Son doux visage qui me souriait
Puis il a plu sur cette plage
Dans cet orage, elle a disparu.

Et j'ai crié, crié, Aline, pour qu'elle revienne

Et j'ai pleuré, pleuré, oh ! j'avais trop de peine.

Je me suis assis prá¨s de son á¢me

Mais la belle dame s'était enfuie.
Je l'ai cherchée sans plus y croire
Et sans un espoir, pour me guider.

Et j'ai crié, crié, Aline, pour qu'elle revienne

Et j'ai pleuré, pleuré, oh ! j'avais trop de peine.

Je n'ai gardé que ce doux visage

Comme une épave sur le sable mouillé.

Et j'ai crié, crié, Aline, pour qu'elle revienne

Et j'ai pleuré, pleuré, oh ! j'avais trop de peine.

Et j'ai crié, crié, Aline, pour qu'elle revienne

Et j'ai pleuré, pleuré, oh ! j'avais trop de peine...



Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

Capri C'est Fini






Capri C'est Fini

Hervé Vilard

Nous n'irons plus jamais, où tu m'as dit je t'aime,
Nous n'irons plus jamais, tu viens de décider;
Nous n'irons plus jamais, ce soir s'est plus la peine,
Nous n'irons plus jamais, comme les autres années.

Capri, c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.
Capri, c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.

Nous n'irons plus jamais, où tu m'as dit je t'aime,
Nous n'irons plus jamais, comme les autres années;
Parfois je voudrais bien, te dire recommençons,
Mais je perds le courage, sachant tu diras non.

Capri, c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.
Capri, c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.

Nous n'irons plus jamais, mais je me souviendrais,
Du premier rendez-vous, que tu m'avais donné,
Nous n'irons plus jamais, comme les autres années,
Nous n'irons plus jamais, plus jamais, plus jamais.

Capri, c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.
Capri, oh c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, oh c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.

Oh Capri, oh c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.
Oh Capri, oh c'est fini, et dire que c'était la ville de mon premier amour.
Capri, c'est fini, je ne crois pas que j'y retournerais un jour.



Positano, thành phố biển được chụp ảnh nhiều nhất thế giới.

Positano nổi tiếng với cuộc sống về đêm.

Positano có gì lạ...


Dể đến được đó, bạn phải đi qua Napoli (đường cao tốc A1), đến Salerno (đường A3) và từ đó bắt đầu một hành trình ngoằn ngoèo trên con đường quốc lộ SS163 ven biển qua một loạt thành phố nhỏ trước khi đến Positano, nằm ở giữa bờ biển Amalfi dài 52 cây số.

Chỉ có thể đến đó bằng xe bus đi từ Napoli hoặc Salerno hoặc xe máy hay ôtô của chính bạn (Cũng đừng bỏ lỡ cơ hội đi tàu thủy từ Positano đến đảo Capri nhìn thấy mờ mờ từ phía Positano. Hòn đảo nổi tiếng ấy đã từng đi vào âm nhạc với bài “Capri, c’est fini”).

Không quá khó kiếm chỗ qua đêm tại đây. Chỉ có điều, nó phụ thuộc vào túi tiền của bạn. Thành phố chỉ có 3.000 dân, nhưng có đến 5 khách sạn 5 sao và 11 khách sạn 4 sao, với các khách sạn trứ danh La Sirenuse, nơi dừng chân quen thuộc của Hoàng gia Bỉ và Anh , Sersale, lựa chọn số một của các minh tinh màn bạc từ quá khứ đến hiện tại, từ Richard Burton (chồng Liz Taylor) cho đến Sienna Miller.

Tuy nhiên, nổi tiếng nhất là San Pietro, được tạp chíTravel and Leisure bầu chọn là khách sạn tốt nhất ở bờ biển Amalfi. Trong khi đó, ca sĩ Justin Timberlake và nữ diễn viên điện ảnh Jessica Biel cưới nhau ở Palazzo Santa Croce...Các phòng đôi ở đây có giá từ 550 đến 2.000 euro mỗi đêm và những ai đi theo dạng “low budget” (ít tiền) có thể chọn các nhà trọ loại “B&B” (Bed and Breakfast, có phục vụ ăn sáng) hoặc “pensione” với giá từ 60 đến 80 euro mỗi đêm.


Positano nổi tiếng với cuộc sống về đêm. Thành phố có những nhà hàng ngon nổi tiếng. Tại La Terrazze, tài tử Denzel Washington từng tổ chức đám cưới bạc của mình ở đây với vợ Pauletta. Tại quán Pergola, bạn sẽ được ăn đặc sản cá đánh bắt ngay ngoài khơi Positano. Và rất nhiều những quán bar trên sân thượng các khách sạn nhìn ra biển, mà cứ bắt đầu hoàng hôn xuống là không còn chỗ trống. Nổi tiếng nhất trong số đó là Champagne&Oyster Bar trên sân thượng của khách sạn La Sirenuse; Next 2, ban đêm biến thành sàn nhảy và đặc biệt, L’Africana, được xây dựng trong một hang tự nhiên, là nơi mà nhiều nhân vật nổi tiếng từng ghé qua, như vợ chồng tỉ phú Aristotele Onassis và Jacqueline Kennedy, ca sĩ Frank Sinatra, diễn viên ballet Rudolf Nureyev và nữ hoàng Hà Lan.

Positano nhỏ bé, chỉ có vài con phố dọc ngang, nhưng rất thi vị. Bạn có thể thuê một chiếc Vespa hoặc SH với giá 50 euro để lượn khắp thành phố trong một ngày, hoặc phi sang những thành phố nhỏ bên cạnh, như Praiano, Furore, Amalfi, Conca de Marini...

Đặc sản của Positano

1. Chanh. Chanh ở đây to và thơm, được chế ra nhiều sản phẩm các loại, từ rượu chanh, bánh chocolat vị chanh, nến hương chanh và nước chanh ép lên men (limoncello).

2. Đồ gốm sứ.

3. Dép da đóng tại chỗ.

4. Quần áo thời trang theo “kiểu Positano”,

5. Các bãi tắm đẹp như trên thiên đường.

6. Không có gì lãng mạn bằng cảnh ngắm nhìn bình minh hoặc hoàng hôn trên mặt biển xanh thẳm, từ thành phố trên triền núi lô xô những mái nhà và rực rỡ hoa.

Positano chờ bạn.

MinhTâm CÓP


Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

Trái Sầu Đau











Trái Sầu Đau

Chiều ngang qua phố gầy
Nhìn tà áo ai bay
Môi khô niềm tê tái
Quay quắt sầu vương tay
Bao giờ thu trở lại
Cho mắt môi nồng say
Cho ấm đôi vai gầy...
Chiều nay mây giăng đầy
Hàng cây lá thu bay. 
Thu rơi vào thương nhớ
Môi mắt em còn đây.
Bao giờ em trở lại
Cay đắng anh nhận đây

Em ơi ngày xưa ấy
Tình chúng mình mê say. 
Môi hôn lời giã biệt
Quên hết tháng năm này
Quên hết đời hôm nay...
Hôm nay xa nhau rồi
Một lời cho phố xưa
Những lời như lá đổ
Cho nát tình nây thơ.

Nhịp tim tôi đau nặng
Trần gian khó phôi pha
Em vô tình như đã... 
Đâu biết thu vừa qua 
Tôi về nơi đảo lạ 
Theo tháng ngày chia xa...


Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn









Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn

Phạm Đình Chương
Thơ: Du Tử Lê


Đêm về trên bánh xe lăn
Tôi trăng viễn xứ, hồn thanh niên vàng
Tìm tôi đèn thắp hai hàng
Lạc nhau cuối phố, sương quàng cổ cây
Ngỡ hồn tu xứ mưa bay
Tôi chiêng trống gọi, mỗi ngày mỗi xa

Đời tan, tan nát chiêm bao
Tôi trăng viễn xứ, sầu em bến nào (2)

Đêm về trên chiếc xe qua
Nhớ tôi xa lộ, nhớ nhà Hành Xanh
Nhớ em, kim chỉ khứu tình
Trưa ngoan lớp học chiều lành khóm tre
Nhớ mưa, ôi nhớ mưa !

Nhớ mưa buồn khắp Thị Nghè
Nắng Trương Minh Giảng, lá hè Tự Do

Nhớ nghĩa trang xưa, quê hương bạn bè
Nhớ pho tượng lính, buồn se bụi đường



Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Paroles... paroles...








Paroles... paroles...

Gianni Ferrio
Leo Chiosso
Giancarlo Del Re.1972


C'est étrange,
Je ne sais pas ce qui m'arrive ce soir,
Je te regarde comme pour la première fois.
Encore des mots toujours des mots
Les mêmes mots
Je ne sais plus comme te dire,
Rien que des mots
Mais tu es cette belle histoire d'amour...
Que je ne cesserai jamais de lire.
Des mots faciles des mots fragiles
C'était trop beau
Tu es d'hier et de demain
Bien trop beau
De toujours ma seule vérité.
Mais c'est fini le temps des rêves
Les souvenirs se fanent aussi
Quand on les oublie
Tu es comme le vent qui fait chanter les violons
Et emporte au loin le parfum des roses.
Caramels, bonbons et chocolats
Par moments, je ne te comprends pas.
Merci, pas pour moi
Mais tu peux bien les offrir à une autre
Qui aime le vent et le parfum des roses
Moi, les mots tendres enrobés de douceur
Se posent sur ma bouche mais jamais sur mon coeur
Une parole encore.
Paroles, paroles, paroles
Écoute-moi.
Paroles, paroles, paroles
Je t'en prie.
Paroles, paroles, paroles
Je te jure.
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles
Encore des paroles que tu sèmes au vent
Voilà mon destin te parler....
Te parler comme la première fois.
Encore des mots toujours des mots
Les mêmes mots
Comme j'aimerais que tu me comprennes.
Rien que des mots
Que tu m'écoutes au moins une fois.
Des mots magiques des mots tactiques
Qui sonnent faux
Tu es mon rêve défendu.
Oui, tellement faux
Mon seul tourment et mon unique espérance.
Rien ne t'arrête quand tu commences
Si tu savais comme j'ai envie
D'un peu de silence
Tu es pour moi la seule musique...
Qui fit danser les étoiles sur les dunes
Caramels, bonbons et chocolats
Si tu n'existais pas déjà je t'inventerais.
Merci, pas pour moi
Mais tu peux bien les ouvrir à une autre
Qui aime les étoiles sur les dunes
Moi, les mots tendres enrobés de douceur
Se posent sur ma bouche mais jamais sur mon coeur
Encore un mot juste une parole
Paroles, paroles, paroles
Écoute-moi.
Paroles, paroles, paroles
Je t'en prie.
Paroles, paroles, paroles
Je te jure.
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles
Encore des paroles que tu sèmes au vent
Que tu es belle!
Paroles, paroles, paroles
Que tu est belle!
Paroles, paroles, paroles
Que tu est belle!
Paroles, paroles, paroles
Que tu est belle!
Paroles, paroles, paroles, paroles, paroles
Encore des paroles que tu sèmes au vent




Hồn Quê













Kính nhớ người nhạc sĩ vừa mới rời bỏ chúng ta về với đất mẹ.
MinhTâm




Hồn Quê
Thanh Sơn

em theo anh qua những cánh đồng thơm lúa việt nam
nơi bao năm xa cách tưởng chừng hôm nay lớn dần
lòng buồn vời vợi xa xăm
gợi lại kỉ niệm khôn nguôi

thương khói lam ban chiều và mái tranh thuở còn nằm nôi
cây me che bóng mát mỗi chiều ta đứng chờ nhau
dư âm xưa như ngỡ sống lại bên giây phút đầu
lời nào ngọt ngào cho nhau
tình nào hò hẹn mai sau

thôi hãy xem như cuộc đời ngủ quên chìm vào lắng sâu
nhớ năm tháng xa rời bạn bè
nhớ thương quá cây phượng ngày hè
mùa nước lên điên điển trổ bông
bao nhiêu buồn vui ôm trọn vào lòng
lục bình trôi níu dòng đời trôi

giọt lệ rơi thấm mặn bờ môi
uống chung nhau chén tình ngất trào để quên thương đau
quê hương em con gái áo bà ba gánh mạ non
câu ca dao trên lúa 4 ngàn năm hơn vẫn còn
còn ruộng đồng mùi thơm rơm

đường về nhà càng vui hơn
ta hãy đong cho thật tràn chén tình đậm đà mến thương











Nhạc sỹ Thanh Sơn qua đời ở tuổi 74

Nhạc sĩ Thanh Sơn, tác giả của bài hát Nỗi buồn hoa phượng và nhiều ca khúc lừng danh của dòng nhạc bolero đã trút hơi thở cuối cùng do tuổi già sức yếu, vào lúc 14 giờ 30 ngày 4.4 tại Bệnh viện Nhân dân Gia Định (TP.HCM), hưởng thọ 74 tuổi.
Nhạc sĩ Tiến Luân, bạn thân của nhạc sĩ Thanh Sơn và gia đình, cho biết thông tin trên. Nhạc sĩ Thanh Sơn tên thật là Lê Văn Thiện, sinh ngày 1.5.1938, tại Sóc Trăng, là con thứ mười trong gia đình có 12 anh chị em.

Ông là tác giả của nhiều ca khúc bolero nổi tiếng như: Nỗi buồn hoa phượng, Nhật ký đời tôi, Lưu bút ngày xanh, Hình bóng quê nhà, Thương về cố đô, Hương tóc mạ non, Hành trình trên đất phù sa…

Vốn có tình yêu ca hát từ nhỏ, nhạc sĩ Thanh Sơn học nhạc từ hồi tiểu học với thầy Võ Đức Phấn (em ruột nhạc sĩ Võ Đức Thu). Đến năm 1959, ông đăng ký tham dự cuộc tuyển lựa ca sĩ của Đài phát thanh Sài Gòn và đoạt giải nhất. Sau khi đoạt giải, nhạc sĩ Thanh Sơn khởi nghiệp con đường ca hát của mình trong ban Tiếng tơ đồng của Hoàng Trọng. Năm 1963, ông bỏ hẳn nghề ca sĩ để chuyên tâm sáng tác.

Những ca khúc trong thời kỳ đầu sáng tác của nhạc sĩ Thanh Sơn (trước năm 1975) thường nói về tình cảm của tuổi học trò. Trong đó, những ai từng qua một thời cắp sách đến trường không thể không biết đến lời ca:

“Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn/Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương...” (Nỗi buồn hoa phượng). Hay giai điệu đầy hoài niệm trong ca khúc Lưu bút ngày xanh: "Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi/Nhắc lại câu chuyện buồn/Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu/Nơi kỷ niệm êm ái...”.

Các ca khúc về mùa hè của nhạc sĩ Thanh Sơn thường chứa chan nỗi buồn man mác của giây phút chia tay bạn bè, tình yêu tuổi học trò. Ngoài ra, nhạc sĩ còn có nhiều tác phẩm trữ tình với chủ đề ca ngợi thiên nhiên, mà quen thuộc nhất là Mùa hoa anh đào: "Mùa xuân sang có hoa anh đào/Màu hoa tôi trót yêu từ lâu...".

Ông nổi tiếng với dòng nhạc bolero. Nhiều nhà lý luận âm nhạc nhận xét, trước năm 1975, nhạc Thanh Sơn chịu ảnh hưởng của nhạc vàng: chân thật, giản dị, ít trau chuốt. Sau 1975, ông chuyển hướng sang nhạc quê hương, với "lời ca được chú trọng" (theo chính ông nhìn nhận). Một trong những bài hát nổi tiếng nhất phải kể đến là Hình bóng quê nhà. Ca khúc của ông đậm chất Nam bộ, từ giai điệu đến ca từ.

Ngoài nhạc về miền Nam, nhạc sĩ Thanh Sơn còn viết một số bài ca ngợi các miền của đất nước như: Non nước hữu tình (miền Bắc), Thương về cố đô, Đôi lời gửi Huế (miền Trung), Quê hương 3 miền trong đó, đặc biệt nổi tiếng là Thương về cố đô.

Nhạc sĩ Thanh Sơn là một trong những nhạc sĩ năng nổ nhất của miền Nam với những bài nhạc ca ngợi quê hương trong suốt thời gian từ thập niên 1970 tới thập niên 1990. Ông đã làm nhiều lớp khán giả mê đắm với những tình khúc bolero mượt mà và ngọt ngào. 

Linh cữu của nhạc sĩ Thanh Sơn được quàn tại tư gia (số 100/40/14 đường Đinh Tiên Hoàng, Q.Bình Thạnh, TP.HCM).

Lễ viếng bắt đầu từ 6 giờ sáng ngày 5.4.

Lễ động quan lúc 6 giờ sáng 9.4.

Nhạc sĩ Thanh Sơn được an nghỉ tại nghĩa trang Bình Dương.